Sunday, March 14, 2010

Tâm lòng gửi mẹ





Mẹ kính yêu

Con rất nhớ ba mẹ và các em của con. Đã gần ba năm rồi con không được thấy mẹ, thấy bóng dáng tất tả ngược xuôi của mẹ. Lâu quá rồi con không được nhìn thấy khuôn mặt tròn phúc hậu và nụ cười rạng rỡ vô tư của mẹ, không được nghe những câu nói hài hước dí dỏm của mẹ. Thời gian xa nhà giúp con thấu hiểu ra rằng không đâu hạnh phúc cho bằng sống dưới mái nhà của cha mẹ mình, được ba mẹ chăm sóc dạy dỗ. Bốn năm học trong Sài Gòn và bốn năm theo đuổi ơn gọi dâng hiến đã đủ dài để con nhận ra rằng gia đình là điểm tựa và là sức mạnh để con vững bước trên con đường theo Chúa.

Mẹ kính yêu, con biết ơn mẹ đã cưu mang con trong dạ, đã nuôi nấng dạy dỗ con. Con biết những năm tháng đó đã đong đầy những hi sinh âm thầm, những nỗ lực, những vất vả, cả nước mắt đau khổ, những âu lo… và mênh mang tình mẹ. Những hi sinh vất vả mà mãi mãi con không thể đếm hết được, vì được đong đầy bằng tình mẹ.

Giờ đây dẫu bôn ba nơi đất khách xa xôi, con luôn cảm nghiệm mỗi ngày vẫn lớn lên bằng tình mẹ, bằng những nỗi vất vả đắng cay của mẹ, bằng những lời cầu nguyện tha thiết mẹ dành cho con. Nhiều lần con cảm thấy con không còn đủ sức đi tiếp, nhưng hình ảnh tần tảo và bền bỉ của mẹ đã luôn động viên con bước tiếp con đường Chúa gọi.

Cảm tạ Chúa đã cho con sinh ra và lớn lên trong tình mẹ cha. Con cám ơn mẹ đã sinh ra con và nuôi nấng con thành người. Mẹ, mẹ giữ gìn sức khẻo nha. Con mong gặp mẹ sớm.

Con của mẹ

Sunday, March 7, 2010

Du Sinh Và Sa Mạc Mùa Chay



Du Sinh Và Sa Mạc Mùa Chay
Tâm tình chay tịnh của mùa chay làm tôi chợt nhớ đến hoàn cảnh sống xa gia đình, xa quê hương của các bạn Du Sinh Dũng Lạc. Đặc biệt bài tin mừng Chúa Giê-su chịu thử thách trong hoang địa càng làm tôi liên hệ sâu sắc đến những người du sinh đang đi giữa sa mạc của cuộc đời.
Nếu như sa mạc thiếu nước và bị cái nóng thiêu đốt, thì người du sinh cũng sống xa gia đình, thiếu thốn tình cảm gia đình, và cũng đối mặt với những lo toan gay gắt của cuộc sống.
Sa mạc nhiều cạm bẫy, nhiều khi những cạm bẫy ngay dưới chân, người lữ hành xa xuống sẽ bị chôn vùi trong lòng cát. Cuộc sống du sinh cũng đầy rẫy những cạm bẫy rình rập.Cách nhau hơn hai ngàn năm, người du sinh ngày nay bỗng dưng lại tự thấy mình đang dấn bước cùng Thày Giê-su tiến vào sa mạc.
Trong sa mạc năm xưa, ma quỷ đã cám dỗ Thày Giê-su biến những hòn đá thành bánh mì để thoả mãn cơn đói, ngày nay người du sinh cũng bị cám dỗ chạy theo vật chất và tiền bạc để thỏa mãn nhu cầu hưởng thụ của mình. Có lúc chúng ta cảm thấy quy phục trước lời mời mọc đầy hấp dẫn của những cách thức kiếm tiền quá dễ dàng và bất chính. Trong cám dỗ này Thày Giê-su đã chiến thắng, và người du sinh cũng có thể chiến thắng nhờ biết lặp lại lời quả quyết của thày mình : ‘người ta sống không nguyên bởi bánh nhưng còn bởi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.’
Trong sa mạc năm xưa, ma quỷ đã cám dỗ thày Giê-su gieo mình từ trên cao xuống vì đã có thiên thần của Chúa đỡ chân. Ngày nay, người du sinh có lúc cũng đối mặt với cám dỗ thách đố với Thiên Chúa, nhất là trong những lúc hoàn cảnh bi đát, chẳng hạn như mất việc, hết tiền, bị bạn bè bỏ rơi…Trong hoàn cảnh đó, chắc tôi và bạn muốn hét lớn lên với Chúa ‘Sao Chúa lại không giúp con ? Chúa đã ở đâu ?’ Để chiến thắng cám dỗ này người du sinh có thể học ở Thày Giê-su thái độ tín thác và khiêm tốn ‘con chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của con.’
Trong sa mạc đó, ma quỷ đã đặt Thày Giê-su trước hai lựa chọn, một là thuộc về Thiên Chúa và tôn thờ Ngài, hai là thuộc về thế gian và tôn thờ ma quỷ. Ngày nay, người du sinh cũng đứng trước hàng tá những chọn lựa hoặc Thiên Chúa là sự sống vĩnh cửa hoặc thế gian với những vinh hoa chóng qua. Bạn cũng như tôi, đã nhiều phen phân vân không biết chọn một bữa nhậu vui vầy cuối tuần hay là một thánh lễ chủ nhật, một công việc cuối tuần thu nhập khá hay là suốt cả năm không đi lễ ngày chủ nhật… ? Đối mặt với cám dỗ này người du sinh cần học nơi Thày Giê-su lòng trung thành tận tuỵ với Thiên Chúa: ‘Con hãy thờ lạy một mình Đức Chúa là Thiên Chúa của con.’
Hơn hai ngàn năm trước, Thày Giê-su cũng đã là một du sinh. Người cũng đã đi vào sa mạc để học hỏi về đường lối của Thiên Chúa. Người đã ăn chay cầu nguyện để tôi luyện chính bản thân. Người du sinh Dũng Lạc chúng ta cũng đang ở trong xa mạc cùng Thày Giê-su, một sa mạc của cuộc sống xa nhà với nhiều thiếu thốn và cạm bẫy. Dẫu vậy, sa mạc này chính là cơ hội để chúng ta tôi luyện chính mình. Cùng với Thày Giê-su ăn chay, chúng ta cũng hãm dẹp những hưởng thụ và từ bỏ lạc thú trần gian. Cùng với Thày Giê-su cầu nguyện, chúng ta cũng gia tăng thời gian cầu nguyện cho chính mình và người khác. Cùng với Thày Giê-su đến với mọi người, chúng ta cũng trao tặng nhau món quà quý báu là tin mừng của Thày Giê-su để ngày càng có nhiều du sinh biết đến một người thày vĩ đại đã cùng chia sẻ kiếp sống du sinh với chúng ta. Chắc chắn với tâm tình đó mùa chay này sẽ trở thành một mùa hồng ân. Nào hãy cố lên, chúng ta cùng tiến bước trong Giê-su và cùng chiến thắng với Thày Giê-su !
Mot thanh vien